Forever Alone không tệ như các bạn vẫn nghĩ
FA thì đã sao?
Chắc chắn rằng nhiều người khi nhìn thấy tiêu đề bài viết này sẽ nghĩ rằng tôi là một FA ế chỏng, ế chơ không ai thèm để ý. Sự thật chỉ đúng một phần, tôi đã từng yêu và hiện tại thì đang là một FA nhưng không phải là không có ai thèm để ý. Thực tế rằng có khá nhiều cô gái để ý đến tôi dù rằng tôi không đẹp trai, không có nhiều tiền, cũng chẳng có tài ăn nói và ga lăng lại càng không. Ngay thời điểm viết bài, tôi cũng đang nhắn tin với hai cô gái khác mà họ luôn là người nhắn tin cho tôi trước.
Có lẽ cũng sẽ có ai đó hỏi rằng một FA như tôi đêm Noel sẽ làm gì? Tôi sẽ ra bờ hồ ăn kem sau đó đi dạo với vài người bạn của mình. Nếu không có ai thì tôi cũng sẵn sàng ra đó một mình. Để làm gì ư? Tất nhiên là để tận hưởng không khí của đêm Noel. Tôi cũng mong đêm Noel sẽ có mưa, không phải vì tôi gato (ghen ăn tức ở) với các đôi lứa đang yêu nhau mà bởi tôi thích đi dạo trong mưa.
Và bài viết này không nhằm mục đích khuyên răn, khuyến khích các bạn trở thành một FA hay bằng mọi cách phải tìm được gấu (người yêu). Thế nên hãy để tôi kể lại câu chuyện của chính mình, mối tình gần nhất và hạnh phúc khi trở thành một FA như thế nào? Không phải tôi không mong muốn có gấu nhưng tôi chẳng như những người khác, thèm khát có "gấu" vào mỗi dịp như thế này bởi tôi vẫn thích gì đó đến một cách tình cờ tự nhiên hơn là những thù tạc cứng nhắc.
1. Sự thật mất lòng
Như đã nói ở trên, tôi đã từng có người yêu không phải một mà là hai cùng vô số chuyện tình khác, nhưng chuyện tình gần nhất lại đau đớn hơn cả. Cách đây hơn 1 năm, vào một buổi sáng tháng 10/2011, tôi đến nhà cô người yêu, đã yêu nhau được hơn 3 năm để sửa giúp chiếc máy tính. Trước đó cô ấy đã nói với tôi rằng mình phải đi học vào buổi sáng và dặn em gái của mình mở cửa để tôi vào sửa máy. Tuy chẳng phải là giỏi giang gì cho lắm nhưng những lỗi thường gặp trên PC, tôi vẫn có thể giải quyết được. Sau khi đã giải quyết được rắc rối với máy tính, tôi ngồi kiểm tra lại để chắc rằng mọi thứ đã hết bệnh.
Bỗng nhiên, tôi phát hiện ra một thư mục mang tên Honey. Tò mò, tôi bấm thử và phát hiện ra rằng đó là clip tỏ tình của một người khác làm tặng cho "người yêu của mình". Đôi chút bất ngờ, tôi quyết tâm tìm hiểu. Rất nhanh chóng ngay sau đó, tôi tìm được password Yahoo của gấu mình bởi trước đây khi "một nửa của mình" bị mất nick Yahoo chính tôi là người đã lấy lại nick Yahoo đó. Đó là lần thứ hai và cũng là lần cuối cùng tôi vào Yahoo của con người này. Vào log chat của Yahoo, mọi thứ đã hiện ra rõ ràng hơn trước mắt, một sự thật mà dù chỉ là trong ý nghĩ tôi cũng không thể đoán được là có ngày nó sẽ xảy đến với mình.
Hóa ra, người mà tôi vẫn đang nghĩ là "L hâm yêu dấu" của mình đã chẳng còn thuộc về tôi nữa mà đã ở trong vòng tay của người khác. Đau đớn hơn đó lại là bạn của gấu, người mà tôi cũng biết và đã từng nói chuyện. Thông qua đoạn chat giữa hai con người đó, tôi hiểu rằng sáng hôm đấy chẳng có buổi học nào ở trường cả thế nên ex của tôi đã viện ra lý do đó để có thể tạo một lý do hoàn toàn chính đáng nhằm tránh mặt tôi. Đáng ngạc nhiên hơn là cho đến buổi sáng hôm đó, tôi và ex không hề giận nhau mà trái lại vẫn rất "tình cảm". Nhưng cuộc đời luôn có những bất ngờ đến thắt lòng như vậy
Buồn chán và thất vọng, sau khi sửa máy xong tôi đến thư viện để học bài. Vẫn như mọi khi, trưa hôm đó, "bạn gái" của tôi gọi điện hỏi han xem trưa nay ăn gì với giọng rất quan tâm bởi tôi vẫn thường hay mải học cũng như mải làm việc quên cả ăn trưa. Nén niềm đau lại, tôi lấy giọng bình thường để trả lời lại và không quên nhắc nhớ về sớm kẻo tắc đường. Trong tim tràn ngập nước mắt, nỗi buồn không còn có thể định nghĩa là nỗi buồn được nữa, buồn tới mức muốn cười. Tôi cười nhẹ rồi nhanh chóng quay trở lại việc học cho kỳ thi sắp tới. Cuối ngày hôm đó, tôi gửi cho ex một tin nhắn: "Chia tay nhé, anh biết hết mọi chuyện rồi". Kể từ lúc đó tôi không hề nhận một cuộc gọi nào cũng không hề xem hay trả lời tin nhắn nào từ ex cả. Thế là đã chấm dứt mối tình hơn ba năm.
2. Vượt qua sự phản bội
Sẽ là dối lòng nếu như nói rằng mình không buồn. Tối hôm ấy, tôi đem vứt hết những thứ thuộc về ex, đem đốt cả quyển nhật ký mà mình đã viết tặng cho hai người dự định sau 5 năm sẽ đem tặng như một món quà. Vài hôm sau, bất chấp việc phải đi học, tôi tắt máy, để điện thoại ở nhà rồi mang theo laptop bắt xe lên Hạ Long thuê một nhà nghỉ gần biển. Bạn sẽ tự hỏi rằng tôi làm gì ở đó? Chẳng làm gì cả, chỉ là muốn một mình mà thôi. Trong 3 ngày ở nhà nghỉ tôi chỉ ngủ, ngồi nghĩ linh tinh, online, chán thì ra biển hét đi dạo hay hét thật to, đói lúc nào thì ăn lúc đó. Có những lúc mắt nhòe đi rồi tự đấm vào mặt sưng vù để môi không có vị mặn. Sau 3 ngày, tôi quay trở về Hà Nội, ép mình không được phép buồn và phải bình thường trở lại. Đó là những ngày rất khó khăn. Những ai yêu nhiều chắc cũng có thể hiểu.
Tôi rất thích ngắm biển vì mỗi khi ngắm biển thấy rất bình yên.
3. Độc thân cũng rất hay
Khi về Hà Nội, tiếp tục học với nỗ lực qua hết các môn học nhưng là một người sống theo cảm xúc cùng với tâm trạng đó khiến tôi buộc phải học lại một môn. Tiếc nhưng chẳng thể làm được gì, tôi bắt đầu quay trở lại với cuộc sống bình thường, cuộc sống của một FA.
Mới đầu do đã quen có người quan tâm nên tôi có cảm thấy đôi chút thiếu vắng. Chiếc điện thoại trước đây thường rung lên báo có tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ thì bây giờ cũng rảnh rang cả ngày dù trong vùng phủ sóng,không một tin nhắn, không cuộc gọi nhỡ, chỉ âm thầm đếm nhịp thời gian. Chợt nhận ra có nhiều thứ mà mình đã bỏ lỡ.
Cảm giác trống vắng lúc đầu là không thể tránh khỏi. Đến nỗi mà tôi đã phải lưu những tin nhắn quảng cáo của 199, 197 vào danh bạ với cái tên như "em yêu", "honey". Giờ khi nghĩ lại tôi đã phải bật cười với chính mình. Sau đó tôi đã đi thăm các trại trẻ mồ côi, trẻ khuyến tật, trại người già bị bỏ rơi. Bỗng nhiên tôi nhận ra rằng mình còn hạnh phúc, may mắn hơn biết bao nhiêu người. Thế nên chẳng cần phải mất niềm tin và niềm vui trong cuộc sống chỉ vì một chuyện như thế. Quá khứ đau buồn cứ thế dần qua nhanh trong tôi.
Tôi còn may mắn hơn rất nhiều người. Chẳng việc gì phải vì một người con gái mà buồn đến vậy.
Đột nhiên, tôi cảm thấy thừa thời gian hơn khi không phải đi "hầu" người yêu. Không phải đưa đón đi chơi, đi ăn, như trước kia, có buổi chiều không về nhà vội, không cần đến trường, chẳng ai chờ đợi, không ai điểm danh. Có những tối không biết làm gì để đừng đến ngay mai, để khỏi gặp những buổi mai nhàn hạ. Bỗng chốc lọt vào đám kẹt xe không cau có gì. Tôi bắt đầu biết sống cho bản thân cho gia đình và cả bạn bè. Giống như lời ai đó đã nói: Mình không thương mình thì không ai thương mình cả.
Trở thành một FA, tôi được tự do hơn rất nhiều: Đi đâu, làm gì, với ai giờ là quyền của chính mình và không cần phải báo cáo với ai đó như trước kia cả. Cũng chẳng mất thời gian để để chờ đợi hay trả lời tin nhắn hoặc chúc ngủ ngon cho một người khác hay như mất công đi giải thích cho những lần giận dỗi, ghen tuông vớ vẩn giữa hai người. Các bạn đang có gấu chắc là những người rõ hơn ai hết. Liệu rằng bạn có dám tự tin khi nói rằng mình không cảm thấy mệt mỏi vì những chuyện vặt vãnh như vậy? Ngoài ra cũng chẳng phải vắt óc nghĩ xem nên tặng quà gì cho người ấy vào các dịp đặc biệt. Khi là một FA, bạn có thể tha hồ tận hưởng sự tự do, điều mà khi có gấu bạn cũng đừng mơ là sẽ có thể được.
Chẳng phải mất công vì những món quà handmade như thế này.
Nhiều thời gian hơn, có những tối không biết làm gì tôi bắt đầu tìm cách để lấp đầy khoảng trống. Bắt đầu với việc đi tập lại thể hình, quay trở lại lớp tiếng Nhật, lớp học vẽ. Tôi tập trung xây dựng được nhiếu mối quan hệ, nhiều bạn hơn hơn so với trước kia. Và tất nhiên, bạn bè thì không có những chuyện giận dỗi vớ vẩn như đã nói ở trên. Ngoài ra, nó cũng giúp tôi tăng vốn hiểu biết và hòa nhập dễ dàng với xã hội hơn. Chỉ sau vài tháng tập thể hình từ một thằng con trai gầy yếu 47 kg tôi đã trở nên béo ra, khỏe mạnh hơn khiến bạn bè khi gặp ai cũng bất ngờ, thậm chí có người còn định giới thiệu tôi cho cô bạn thân của họ.
Quay trở lại với lớp học vẽ khiến tôi thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Bên cạnh đó, là một FA, tôi có nhiều tiền hơn khi không phải mua sắm cho người yêu. Với số tiền đó, tôi bắt đầu chăm lo cho bản thân mình nhiều hơn. Khi có người yêu, tôi hay bị mọi người chê là ăn mặc tuềnh toàng nhưng bây giờ, tôi đã có những thay đổi cho chính diện mạo và cách ăn mặc của mình. Khi chú ý đến cách ăn mặc, không nhất thiết là mức độ quá cầu kì có nghĩa với việc tôi hay bạn đã biết quan tâm đến bản thân. Đó cũng là cách thể hiện sự tôn trọng đối với những người xung quanh.
Trước đây khi đi đến đám đông có nhiều phái nữ, tôi thường mặc áo phông hay sơ mi nhàu nhĩ ko là lượt. Với ấn tượng như thế tôi thường khó có thể nói chuyện hay hòa nhập. Nhưng khi đã biết cách ăn mặc hay biết diện một chút, tôi cảm thấy tự tin hơn mỗi lần giao tiếp với người lạ cũng như khi đi đến một nơi nào đó.
Lại nói đến việc học, cũng vì không có người yêu, không phải quan tâm cho những chuyện đôi khi là vặt vãnh giữa hai người. Tôi dành nhiều thời gian hơn cho việc học ở trường và kết quả thật bất ngờ, điểm số của tôi kỳ sau đó đã cao hơn rất nhiều so với kỳ trước. Điểm số bất ngờ khiến mọi người nhìn tôi với con mắt khác. Thậm chí là một số bạn nữ đã nhờ tôi làm gia sư với mức lương là những bữa chè hay rất nhiều chỗ ăn vặt. Từ đây tôi cũng biết nhiều quán ăn vặt hơn để có thể dẫn bạn bè mình đi những khi đi chơi cùng họ. Trong mắt bạn bè tôi cũng đã khác hơn rất nhiều. Dường như tôi đã trở nên quan trọng hơn, có tiếng nói hơn với họ.
Là một FA còn có một cái lợi nữa đó là không cần phải tốn nhiều thời gian cho những cuộc tán gái mà bạn chưa chắc đã thành công. Nếu thành công thì không nói làm gì nhưng tỷ lệ tán gái thất bại của FA thì không phải nói cũng biết là rất cao. Trong khi cưa cẩm như thế, tôi tin chắc rằng bạn sẽ làm phiền rất nhiều người khi muốn nhờ họ tư vấn xem làm thế này có được không, làm thế kia thì thế nào?
Thực sự thì tôi rất ngờ nghệch đến nỗi mà có anh bạn cùng làm đã gọi tôi là "cây ngay giữa đời". Nghĩ cũng đúng bởi tôi rất ít khi tán gái và gái toàn tán đổ tôi trước. Thế nên kinh nghiệm cầm cưa của tôi không hề có. Cũng trong một lần hiếm hói tôi cầm cưa đi tán một cô ở cùng công ty, nhiều lần tôi đã phải mặt dày khi liên tiếp nhắn tin chém gió mà không có một tin nhắn nào hồi đáp. Tôi cũng đã từng làm phiền nhiều anh em, bạn bè ở cùng cơ quan tư vấn xem phải làm thế nào nhưng đều không thành công. Đến cuối cùng tôi vẫn nhận được con số 0 tròn trĩnh cùng rắc rối làm phiền người khác.
Ngoài ra bạn còn phải đối mặt với nhiều rủi ro khác. Trước đây tôi cũng từng vác cưa đi kiếm gấu và một tình huống đau buồn đã xảy ra. Khi tôi tặng hoa cho một cô gái, cô ấy đã cầm bó hoa của tôi vứt xuống đất. Hơi bất ngờ vì hành động của cô gái nhưng tôi cũng đã kịp bình tĩnh xử lý bằng cách nhặt lại bó hoa lên và nói rằng: "Em có thể không tôn trọng tôi nhưng phải biết tôn trọng chính mình" rồi quay bước đi. Tất nhiên sau đó, cô bạn này có gọi điện xin lỗi tôi nhưng tôi cũng chẳng chấp nhặt chuyện đó làm gì. Đó là tôi, còn nếu là bạn trong trường hợp đó bạn sẽ nghĩ gì, cảm thấy thế nào và hành động ra sao?
Đó chỉ là hai trong muôn vàn tình huống cưa cẩm đau thương đã và đang xảy ra. Thế nên tin tôi đi, FA vẫn thực sự có nhiều cái lợi lắm, đừng tưởng có gấu đã là sướng.
Kết
Tôi vẫn đang là một FA và muốn có gấu với tôi không phải là chuyện khó bởi như đã nói ở trên đang có ít nhất hai cô gái luôn nhắn tin cho tôi rủ đi chơi. Biết là vậy nhưng tôi cũng chẳng khát khao có gấu đến mức chấp nhận họ dù tôi biết rằng chỉ cần tôi mở lời, họ sẽ đồng ý. Bởi với tôi tình cảm không phải là thứ để đùa cợt, vì tôi chỉ ôm ai đó khi thực sự có tình cảm với họ. Không thể chỉ vì cảm xúc của mình mà làm tổn thương đến người khác.
Tất cả mọi thứ đã viết ở trên là những điều thực sự đã xảy ra với tôi, tin hay không là quyền ở bạn. Và xin nhắc lại một lần nữa, bài viết này không nhằm mục đích khuyên bạn nên FA hay nên có gấu. FA là một cách sống. Thế nên nếu bạn có thể thoải mái với cách sống đó thì chẳng việc gì phải e sợ ai cả, rồi cái gì đến rồi cũng sẽ đến. Với tôi, có người đang giới thiệu cho tôi một người con gái, ừ thì đi vì nể nhưng tôi vẫn thích mọi thứ thật tự nhiên không gượng ép hơn. Hãy cứ sống sao cho cảm thấy thoải mái và rồi ngày nào đó, một người con gái sẽ nói với bạn rằng "anh rất tốt" và không hề có chữ ..... "nhưng". Forever Alone hoàn toàn có thể là một Forever Amazing, có chi đâu mà phải xoắn?
Chắc chắn rằng nhiều người khi nhìn thấy tiêu đề bài viết này sẽ nghĩ rằng tôi là một FA ế chỏng, ế chơ không ai thèm để ý. Sự thật chỉ đúng một phần, tôi đã từng yêu và hiện tại thì đang là một FA nhưng không phải là không có ai thèm để ý. Thực tế rằng có khá nhiều cô gái để ý đến tôi dù rằng tôi không đẹp trai, không có nhiều tiền, cũng chẳng có tài ăn nói và ga lăng lại càng không. Ngay thời điểm viết bài, tôi cũng đang nhắn tin với hai cô gái khác mà họ luôn là người nhắn tin cho tôi trước.
Có lẽ cũng sẽ có ai đó hỏi rằng một FA như tôi đêm Noel sẽ làm gì? Tôi sẽ ra bờ hồ ăn kem sau đó đi dạo với vài người bạn của mình. Nếu không có ai thì tôi cũng sẵn sàng ra đó một mình. Để làm gì ư? Tất nhiên là để tận hưởng không khí của đêm Noel. Tôi cũng mong đêm Noel sẽ có mưa, không phải vì tôi gato (ghen ăn tức ở) với các đôi lứa đang yêu nhau mà bởi tôi thích đi dạo trong mưa.
Và bài viết này không nhằm mục đích khuyên răn, khuyến khích các bạn trở thành một FA hay bằng mọi cách phải tìm được gấu (người yêu). Thế nên hãy để tôi kể lại câu chuyện của chính mình, mối tình gần nhất và hạnh phúc khi trở thành một FA như thế nào? Không phải tôi không mong muốn có gấu nhưng tôi chẳng như những người khác, thèm khát có "gấu" vào mỗi dịp như thế này bởi tôi vẫn thích gì đó đến một cách tình cờ tự nhiên hơn là những thù tạc cứng nhắc.
1. Sự thật mất lòng
Như đã nói ở trên, tôi đã từng có người yêu không phải một mà là hai cùng vô số chuyện tình khác, nhưng chuyện tình gần nhất lại đau đớn hơn cả. Cách đây hơn 1 năm, vào một buổi sáng tháng 10/2011, tôi đến nhà cô người yêu, đã yêu nhau được hơn 3 năm để sửa giúp chiếc máy tính. Trước đó cô ấy đã nói với tôi rằng mình phải đi học vào buổi sáng và dặn em gái của mình mở cửa để tôi vào sửa máy. Tuy chẳng phải là giỏi giang gì cho lắm nhưng những lỗi thường gặp trên PC, tôi vẫn có thể giải quyết được. Sau khi đã giải quyết được rắc rối với máy tính, tôi ngồi kiểm tra lại để chắc rằng mọi thứ đã hết bệnh.
Bỗng nhiên, tôi phát hiện ra một thư mục mang tên Honey. Tò mò, tôi bấm thử và phát hiện ra rằng đó là clip tỏ tình của một người khác làm tặng cho "người yêu của mình". Đôi chút bất ngờ, tôi quyết tâm tìm hiểu. Rất nhanh chóng ngay sau đó, tôi tìm được password Yahoo của gấu mình bởi trước đây khi "một nửa của mình" bị mất nick Yahoo chính tôi là người đã lấy lại nick Yahoo đó. Đó là lần thứ hai và cũng là lần cuối cùng tôi vào Yahoo của con người này. Vào log chat của Yahoo, mọi thứ đã hiện ra rõ ràng hơn trước mắt, một sự thật mà dù chỉ là trong ý nghĩ tôi cũng không thể đoán được là có ngày nó sẽ xảy đến với mình.
Hóa ra, người mà tôi vẫn đang nghĩ là "L hâm yêu dấu" của mình đã chẳng còn thuộc về tôi nữa mà đã ở trong vòng tay của người khác. Đau đớn hơn đó lại là bạn của gấu, người mà tôi cũng biết và đã từng nói chuyện. Thông qua đoạn chat giữa hai con người đó, tôi hiểu rằng sáng hôm đấy chẳng có buổi học nào ở trường cả thế nên ex của tôi đã viện ra lý do đó để có thể tạo một lý do hoàn toàn chính đáng nhằm tránh mặt tôi. Đáng ngạc nhiên hơn là cho đến buổi sáng hôm đó, tôi và ex không hề giận nhau mà trái lại vẫn rất "tình cảm". Nhưng cuộc đời luôn có những bất ngờ đến thắt lòng như vậy
Buồn chán và thất vọng, sau khi sửa máy xong tôi đến thư viện để học bài. Vẫn như mọi khi, trưa hôm đó, "bạn gái" của tôi gọi điện hỏi han xem trưa nay ăn gì với giọng rất quan tâm bởi tôi vẫn thường hay mải học cũng như mải làm việc quên cả ăn trưa. Nén niềm đau lại, tôi lấy giọng bình thường để trả lời lại và không quên nhắc nhớ về sớm kẻo tắc đường. Trong tim tràn ngập nước mắt, nỗi buồn không còn có thể định nghĩa là nỗi buồn được nữa, buồn tới mức muốn cười. Tôi cười nhẹ rồi nhanh chóng quay trở lại việc học cho kỳ thi sắp tới. Cuối ngày hôm đó, tôi gửi cho ex một tin nhắn: "Chia tay nhé, anh biết hết mọi chuyện rồi". Kể từ lúc đó tôi không hề nhận một cuộc gọi nào cũng không hề xem hay trả lời tin nhắn nào từ ex cả. Thế là đã chấm dứt mối tình hơn ba năm.
2. Vượt qua sự phản bội
Sẽ là dối lòng nếu như nói rằng mình không buồn. Tối hôm ấy, tôi đem vứt hết những thứ thuộc về ex, đem đốt cả quyển nhật ký mà mình đã viết tặng cho hai người dự định sau 5 năm sẽ đem tặng như một món quà. Vài hôm sau, bất chấp việc phải đi học, tôi tắt máy, để điện thoại ở nhà rồi mang theo laptop bắt xe lên Hạ Long thuê một nhà nghỉ gần biển. Bạn sẽ tự hỏi rằng tôi làm gì ở đó? Chẳng làm gì cả, chỉ là muốn một mình mà thôi. Trong 3 ngày ở nhà nghỉ tôi chỉ ngủ, ngồi nghĩ linh tinh, online, chán thì ra biển hét đi dạo hay hét thật to, đói lúc nào thì ăn lúc đó. Có những lúc mắt nhòe đi rồi tự đấm vào mặt sưng vù để môi không có vị mặn. Sau 3 ngày, tôi quay trở về Hà Nội, ép mình không được phép buồn và phải bình thường trở lại. Đó là những ngày rất khó khăn. Những ai yêu nhiều chắc cũng có thể hiểu.
Tôi rất thích ngắm biển vì mỗi khi ngắm biển thấy rất bình yên.
3. Độc thân cũng rất hay
Khi về Hà Nội, tiếp tục học với nỗ lực qua hết các môn học nhưng là một người sống theo cảm xúc cùng với tâm trạng đó khiến tôi buộc phải học lại một môn. Tiếc nhưng chẳng thể làm được gì, tôi bắt đầu quay trở lại với cuộc sống bình thường, cuộc sống của một FA.
Mới đầu do đã quen có người quan tâm nên tôi có cảm thấy đôi chút thiếu vắng. Chiếc điện thoại trước đây thường rung lên báo có tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ thì bây giờ cũng rảnh rang cả ngày dù trong vùng phủ sóng,không một tin nhắn, không cuộc gọi nhỡ, chỉ âm thầm đếm nhịp thời gian. Chợt nhận ra có nhiều thứ mà mình đã bỏ lỡ.
Cảm giác trống vắng lúc đầu là không thể tránh khỏi. Đến nỗi mà tôi đã phải lưu những tin nhắn quảng cáo của 199, 197 vào danh bạ với cái tên như "em yêu", "honey". Giờ khi nghĩ lại tôi đã phải bật cười với chính mình. Sau đó tôi đã đi thăm các trại trẻ mồ côi, trẻ khuyến tật, trại người già bị bỏ rơi. Bỗng nhiên tôi nhận ra rằng mình còn hạnh phúc, may mắn hơn biết bao nhiêu người. Thế nên chẳng cần phải mất niềm tin và niềm vui trong cuộc sống chỉ vì một chuyện như thế. Quá khứ đau buồn cứ thế dần qua nhanh trong tôi.
Tôi còn may mắn hơn rất nhiều người. Chẳng việc gì phải vì một người con gái mà buồn đến vậy.
Đột nhiên, tôi cảm thấy thừa thời gian hơn khi không phải đi "hầu" người yêu. Không phải đưa đón đi chơi, đi ăn, như trước kia, có buổi chiều không về nhà vội, không cần đến trường, chẳng ai chờ đợi, không ai điểm danh. Có những tối không biết làm gì để đừng đến ngay mai, để khỏi gặp những buổi mai nhàn hạ. Bỗng chốc lọt vào đám kẹt xe không cau có gì. Tôi bắt đầu biết sống cho bản thân cho gia đình và cả bạn bè. Giống như lời ai đó đã nói: Mình không thương mình thì không ai thương mình cả.
Trở thành một FA, tôi được tự do hơn rất nhiều: Đi đâu, làm gì, với ai giờ là quyền của chính mình và không cần phải báo cáo với ai đó như trước kia cả. Cũng chẳng mất thời gian để để chờ đợi hay trả lời tin nhắn hoặc chúc ngủ ngon cho một người khác hay như mất công đi giải thích cho những lần giận dỗi, ghen tuông vớ vẩn giữa hai người. Các bạn đang có gấu chắc là những người rõ hơn ai hết. Liệu rằng bạn có dám tự tin khi nói rằng mình không cảm thấy mệt mỏi vì những chuyện vặt vãnh như vậy? Ngoài ra cũng chẳng phải vắt óc nghĩ xem nên tặng quà gì cho người ấy vào các dịp đặc biệt. Khi là một FA, bạn có thể tha hồ tận hưởng sự tự do, điều mà khi có gấu bạn cũng đừng mơ là sẽ có thể được.
Chẳng phải mất công vì những món quà handmade như thế này.
Nhiều thời gian hơn, có những tối không biết làm gì tôi bắt đầu tìm cách để lấp đầy khoảng trống. Bắt đầu với việc đi tập lại thể hình, quay trở lại lớp tiếng Nhật, lớp học vẽ. Tôi tập trung xây dựng được nhiếu mối quan hệ, nhiều bạn hơn hơn so với trước kia. Và tất nhiên, bạn bè thì không có những chuyện giận dỗi vớ vẩn như đã nói ở trên. Ngoài ra, nó cũng giúp tôi tăng vốn hiểu biết và hòa nhập dễ dàng với xã hội hơn. Chỉ sau vài tháng tập thể hình từ một thằng con trai gầy yếu 47 kg tôi đã trở nên béo ra, khỏe mạnh hơn khiến bạn bè khi gặp ai cũng bất ngờ, thậm chí có người còn định giới thiệu tôi cho cô bạn thân của họ.
Quay trở lại với lớp học vẽ khiến tôi thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Bên cạnh đó, là một FA, tôi có nhiều tiền hơn khi không phải mua sắm cho người yêu. Với số tiền đó, tôi bắt đầu chăm lo cho bản thân mình nhiều hơn. Khi có người yêu, tôi hay bị mọi người chê là ăn mặc tuềnh toàng nhưng bây giờ, tôi đã có những thay đổi cho chính diện mạo và cách ăn mặc của mình. Khi chú ý đến cách ăn mặc, không nhất thiết là mức độ quá cầu kì có nghĩa với việc tôi hay bạn đã biết quan tâm đến bản thân. Đó cũng là cách thể hiện sự tôn trọng đối với những người xung quanh.
Trước đây khi đi đến đám đông có nhiều phái nữ, tôi thường mặc áo phông hay sơ mi nhàu nhĩ ko là lượt. Với ấn tượng như thế tôi thường khó có thể nói chuyện hay hòa nhập. Nhưng khi đã biết cách ăn mặc hay biết diện một chút, tôi cảm thấy tự tin hơn mỗi lần giao tiếp với người lạ cũng như khi đi đến một nơi nào đó.
Lại nói đến việc học, cũng vì không có người yêu, không phải quan tâm cho những chuyện đôi khi là vặt vãnh giữa hai người. Tôi dành nhiều thời gian hơn cho việc học ở trường và kết quả thật bất ngờ, điểm số của tôi kỳ sau đó đã cao hơn rất nhiều so với kỳ trước. Điểm số bất ngờ khiến mọi người nhìn tôi với con mắt khác. Thậm chí là một số bạn nữ đã nhờ tôi làm gia sư với mức lương là những bữa chè hay rất nhiều chỗ ăn vặt. Từ đây tôi cũng biết nhiều quán ăn vặt hơn để có thể dẫn bạn bè mình đi những khi đi chơi cùng họ. Trong mắt bạn bè tôi cũng đã khác hơn rất nhiều. Dường như tôi đã trở nên quan trọng hơn, có tiếng nói hơn với họ.
Là một FA còn có một cái lợi nữa đó là không cần phải tốn nhiều thời gian cho những cuộc tán gái mà bạn chưa chắc đã thành công. Nếu thành công thì không nói làm gì nhưng tỷ lệ tán gái thất bại của FA thì không phải nói cũng biết là rất cao. Trong khi cưa cẩm như thế, tôi tin chắc rằng bạn sẽ làm phiền rất nhiều người khi muốn nhờ họ tư vấn xem làm thế này có được không, làm thế kia thì thế nào?
Thực sự thì tôi rất ngờ nghệch đến nỗi mà có anh bạn cùng làm đã gọi tôi là "cây ngay giữa đời". Nghĩ cũng đúng bởi tôi rất ít khi tán gái và gái toàn tán đổ tôi trước. Thế nên kinh nghiệm cầm cưa của tôi không hề có. Cũng trong một lần hiếm hói tôi cầm cưa đi tán một cô ở cùng công ty, nhiều lần tôi đã phải mặt dày khi liên tiếp nhắn tin chém gió mà không có một tin nhắn nào hồi đáp. Tôi cũng đã từng làm phiền nhiều anh em, bạn bè ở cùng cơ quan tư vấn xem phải làm thế nào nhưng đều không thành công. Đến cuối cùng tôi vẫn nhận được con số 0 tròn trĩnh cùng rắc rối làm phiền người khác.
Ngoài ra bạn còn phải đối mặt với nhiều rủi ro khác. Trước đây tôi cũng từng vác cưa đi kiếm gấu và một tình huống đau buồn đã xảy ra. Khi tôi tặng hoa cho một cô gái, cô ấy đã cầm bó hoa của tôi vứt xuống đất. Hơi bất ngờ vì hành động của cô gái nhưng tôi cũng đã kịp bình tĩnh xử lý bằng cách nhặt lại bó hoa lên và nói rằng: "Em có thể không tôn trọng tôi nhưng phải biết tôn trọng chính mình" rồi quay bước đi. Tất nhiên sau đó, cô bạn này có gọi điện xin lỗi tôi nhưng tôi cũng chẳng chấp nhặt chuyện đó làm gì. Đó là tôi, còn nếu là bạn trong trường hợp đó bạn sẽ nghĩ gì, cảm thấy thế nào và hành động ra sao?
Đó chỉ là hai trong muôn vàn tình huống cưa cẩm đau thương đã và đang xảy ra. Thế nên tin tôi đi, FA vẫn thực sự có nhiều cái lợi lắm, đừng tưởng có gấu đã là sướng.
Kết
Tôi vẫn đang là một FA và muốn có gấu với tôi không phải là chuyện khó bởi như đã nói ở trên đang có ít nhất hai cô gái luôn nhắn tin cho tôi rủ đi chơi. Biết là vậy nhưng tôi cũng chẳng khát khao có gấu đến mức chấp nhận họ dù tôi biết rằng chỉ cần tôi mở lời, họ sẽ đồng ý. Bởi với tôi tình cảm không phải là thứ để đùa cợt, vì tôi chỉ ôm ai đó khi thực sự có tình cảm với họ. Không thể chỉ vì cảm xúc của mình mà làm tổn thương đến người khác.
Tất cả mọi thứ đã viết ở trên là những điều thực sự đã xảy ra với tôi, tin hay không là quyền ở bạn. Và xin nhắc lại một lần nữa, bài viết này không nhằm mục đích khuyên bạn nên FA hay nên có gấu. FA là một cách sống. Thế nên nếu bạn có thể thoải mái với cách sống đó thì chẳng việc gì phải e sợ ai cả, rồi cái gì đến rồi cũng sẽ đến. Với tôi, có người đang giới thiệu cho tôi một người con gái, ừ thì đi vì nể nhưng tôi vẫn thích mọi thứ thật tự nhiên không gượng ép hơn. Hãy cứ sống sao cho cảm thấy thoải mái và rồi ngày nào đó, một người con gái sẽ nói với bạn rằng "anh rất tốt" và không hề có chữ ..... "nhưng". Forever Alone hoàn toàn có thể là một Forever Amazing, có chi đâu mà phải xoắn?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét